Các nhà khoa học phân biệt nước mắt ra làm 3 loại: nước mắt “nền” [basal tears], nước mắt “khó chịu” [irritant tears], và nước mắt “cảm xúc” [emotional tears].
1. Nước mắt “nền”
Loại nước mắt này được tạo ra liên tục ở mắt. Cứ mỗi lần chớp mắt, loại nước mắt này được trải đều ra trên bề mặt của mắt để giữ mắt không bị khô và nhất là làm giảm trầy xát gây ra do luồng không khí hoặc bụi bay trong không khí. Thành phần của nước mắt nền gồm có chất kết dính (để giữ nước mắt trên bề mặt mắt), muối, và nước. Nếu như lượng muối trong cơ thể quá cao, muối sẽ được tiết ra nhiều hơn trong loại nước mắt này. Nước mắt nền còn chứa các chất kháng thể và các loại men để chống vi khuẩn gây bệnh. Đặc biệt hơn nữa là mỗi giọt nước mắt nền sẽ được bao bọc bởi một lớp mỏng dầu để giữ cho giọt nước mắt ấy không rơi ra trước khi nó hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ và điều tiết mắt.
2. Nước mắt “khó chịu”
Mắt tiết ra loại nước mắt này khi xảy ra va chạm với gió, cát, hoặc bất cứ thứ gì gây khó chịu cho mắt. Loại nước mắt này cũng có nhiệm vụ bảo vệ mắt như nước mắt nền. Tuy nhiên, nhiệm vụ của loại nước mắt này chủ yếu là để tiêu biến những mảnh bụi hoặc vi khuẩn có kích thước đáng kể; do đó, lượng men và kháng thể trong loại nước mắt này cao hơn so với nước mắt nền.
3. Nước mắt “cảm xúc”
Nước mắt này tiết ra khi người ta khóc, và mục đích của nó không phải là để rửa sạch mắt khỏi vi khuẩn hay bụi bẩn. Nước mắt này chứa chủ yếu là các hóc-môn (hormones) bị tích tụ quá mức cần thiết trong cơ thể khi cơ thể phải đối mặt với stress mạnh về cảm xúc. Nếu như các chất sinh hóa này không được tiết ra thì sẽ trở nên độc hại và làm hệ thống miễn dịch cũng như mọi hoạt động sinh hóa khác của cơ thể yếu đi. Do đó, cơ thể phải tìm cách đào thải chúng qua đường mồ hôi và nước mắt. Ngoài ra, nước mắt cảm xúc còn chứa những chất được tiết ra khi cơ thể bị đau đớn về thể xác, vì thế nên khóc không những làm giảm stress cho cơ thể mà còn góp phần làm giảm bớt cảm giác đau đớn.
4. Nước mắt và một vài điều thú vị khác
Một loại stress hóc-môn chính – prolactin - được xác định là có nồng độ cao hơn trong nước mắt phái nữ so với nước mắt phái nam. Điều thú vị là nồng độ prolactin càng cao thì càng khiến người ta dễ khóc hơn. Điều này góp phần giải thích tại sao phụ nữ khóc nhiều hơn đàn ông [chừng 4 lần]. Nhưng điều này không có nghĩa là đàn ông ít bị stress hơn phụ nữ. Ở đàn ông, nồng độ của các loại stress hóc-môn khác cao hơn ở phụ nữ, nhưng đàn ông tiết ra các stress hóc-môn này chủ yếu qua các tuyến mồ hôi. Điều này giải thích tại sao đàn ông thường đổ mồ hôi nhiều hơn phụ nữ.
Một điều thú vị khác là khi khóc, mắt bị mờ và tầm nhìn bị hạn chế; như vậy, khóc là rất bất lợi vì nó ảnh hưởng lớn đến một trong 5 giác quan chính của con người là “nhìn,” vậy tại sao khóc vẫn được duy trì qua quá trình tiến hóa? Một giải thích tương đối hợp lý là người ta chỉ khóc khi cơ thể ở trong tình trạng “lặng,” khi không có gì quá mức kinh động ảnh hưởng tới cơ thể. Con người ta không hoàn toàn nhận ra nỗi sợ hãi, hoặc vui sướng, hoặc đau buồn cho đến khi sự kiện ấy đã xảy ra, và khi đó người ta có đủ thời gian để nhìn nhận nó và khóc để xả stress gây ra bởi sự kiện ấy.
Điều đặc biệt nhất là: chỉ có con người mới có khả năng khóc! Các loài khác cũng có tiết ra nước mắt, nhưng chỉ đơn giản là loại nước mắt khó chịu chứ không phải nước mắt cảm xúc nhé! ;)
..và nếu như một lúc nào đó bạn cảm thấy muốn khóc, thì hãy nhớ rằng đó là dấu hiệu cho biết cơ thể của bạn đã chạm đến mức báo động của cường độ stress và có thể gây nguy hại đến sức khỏe của bạn…. vì thế nên… hãy để nước mắt tuôn ra. “It’s okay to cry.”
Nhận xét
Đăng nhận xét